Tổng số lượt KHÁCH xem trang

THUỐC CHỐNG RỤNG HOA/BÔNG MAI, BÔNG GIẤY, SỨ THÁI LAN, ĐỖ QUYÊN (SUPER A..Z)


THUỐC CHỐNG RỤNG HOA/BÔNG MAI, BÔNG GIẤY, SỨ THÁI LAN, ĐỖ QUYÊN (SUPER A..Z)

Thuốc chống rụng bông mai của chúng tôi đã có mặt ở thị trường Tây Nam bộ từ những năm '90 của thế kỷ trước và đến năm đầu tiên của thiên niên kỷ nầy Bộ Nông Nghiệp & PTNT với quyết định QĐ 6523/QĐ-BNN-KHCN ngày 19/12/2001 đã “CÔNG NHẬN SẢN PHẨM NẦY LÀ MỘT BIỆN PHÁP KỸ THUẬT MỚI ĐƯỢC PHÉP SẢN XUẤT, KINH DOANH VÀ XUẤT KHẨU THEO QUY ĐỊNH HIỆN HÀNH” và tiếp theo đó đã đưa sản phẩm nầy vào”DANH MỤC PHÂN BÓN ĐƯỢC PHÉP SẢN XUẤT, KINH DOANH VÀ SỬ DỤNG Ở VIỆT NAM ” liên tục cho đến ngày nayNhư vậy cho đến thời điểm nầy, chỉ có Thuốc chống rụngbông mai Super A-Z của DNTN THẢO TRÂM là được Bộ NN&PTNT côngnhận đạt hiệu quả kỹ thuật cao và tính pháp lý của sản phẩm thuốc chống rụng bông mai là một sản phẩm độc đáo của DNTN THẢO TRÂM được bà con xa gần trong cả nước biết đến hơn 20 năm qua nhất là khu vực Nam bộ, nơi mà thị trường sản xuất và tiêu thụ hoa mai mạnh nhất trong cả nước.Thuốc đã qua thử thách hằng chục năm rồi

xem chi tiết>>>


Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Sự Cuồng Tín Của Những Nhà Truyền Giáo Tin Lành Nam Hàn:

Sự Cuồng Tín Của Những Nhà Truyền Giáo Tin Lành Nam Hàn:
Trần chung Ngọc
Hầu hết các hệ phái Tin Lành ở Nam Hàn dập theo khuôn của hệ phái truyền bá phúc âm của Tin Lành Mỹ [American evangelism]. Tin Lành coi nhiệm vụ truyền bá phúc âm là chính, là yếu tố quyết định để Chúa cho họ lên thiên đường, không hề biết rằng trong Kinh Thánh chẳng làm gì có phúc âm, như một số học giả đã nhận định. Cái mà Tin Lành tin là phúc âm hay tin mừng là hai câu nhảm nhí trong Tân Ước ở trên: John 3:16, 18. Giáo sư David Voas đã coi Tin Mừng trong Tân Ước chỉ là Tin Xấu (Xin đọc “The Bad News Bible, The New Testament” Prometheus Books, New York, 1995). Sự cuồng tín đi kèm với sự ngu xuẩn của Tin Lành Nam Hàn có thể thấy qua sự kiện sau đây:

Ngày 19 tháng 7, 2007, 23 người Nam Hàn, trong đó có 18 phụ nữ, đi truyền giáo ở Afghanistan bị Taliban bắt cóc ở Kabul. Những người này là thành viên của một nhà thờ Tin Lành ở Nam Hàn, Sam-Mool, được phái đi truyền giáo ở một nơi nguy hiểm ('missionary work' in a hazardous area). Tin Lành ở Nam Hàn đã trở thành nghiện ngập vì chính những tín lý của mình, coi nhiệm vụ “truyền giáo” là ưu tiên số một mà không biết đến bối cảnh quốc tế [South Korean Protestantism has become addicted to its own dogma, which singles out 'missionary work' for its top priority whilst ignoring the international context]. Không lạ gì, sự thiếu hiểu biết về quốc gia họ đến truyền đạo đã đưa đến một vụ rắc rối không kiểm soát được. Điều này làm cho quần chúng vỡ mộng không còn tin vào đạo Tin Lành mà những tín đồ được cho là có đạo đức và luân lý vì họ không chỉ nói láo mà còn tự bào chữa, suy lý như là “đi tiêu chẩy qua lời nói” [not only did they lie through their teeth, but they also performed 'verbal diarrhoea' as excuses and self-rationalisation] Trong mấy ngày đầu, 2 người bị hành quyết, Mục sư Bae Hyung-kyu, 42 tuổi, với 10 lỗ đạn trên đầu, ngực và bụng [with 10 bullet holes in his head, chest and stomach], và thành viên tên Shim Sung-min. Sau đó 2 phụ nữ bị bệnh được thả vào tháng 8, và sau cùng, ngày 2 tháng 9, 2007, 19 thành viên còn lại cũng được thả qua những cuộc điều đình giữa chính quyền Nam Hàn, chính quyền Afghan và Taliban. Đại diện của Taliban nói là Nam Hàn đã trả 20 triệu đô-la để chuộc những người bị bắt cóc. Chính quyền Afghan nói là dưới 1 triệu.
Cải đạo hay toan tính cải đạo người Hồi Giáo bị coi như là một xúc phạm nghiêm trọng trong nước Cộng Hòa Hồi Giáo Afghanistan. [Conversion from Islam or seeking to convert Muslims is regarded as a serious offense in the Islamic Republic of Afghanistan]. Hi vọng Việt Nam cũng
nên có những biện pháp ngăn chận những thủ đoạn cải đạo bất xứng của Ki Tô Giáo ở Việt Nam.
The Korean missionaries were kidnapped in Afghanistan
[Những nhà truyền giáo Tin Lành Nam Hàn bị bắt cóc ở Afghanistan]
Nhìn những bộ mặt non choẹt của những nhà “truyền bá phúc âm” (sic) Nam Hàn, không hiểu sự hiểu biết của họ về các tôn giáo và các nền văn hóa trên thế giới và về chính tôn giáo của họ là bao nhiêu, nếu không muốn nói là mù lòa tin bướng tin càn một cách hết sức cuồng tín vào những điều mê hoặc hoang đường đã không còn giá trị trong giới hiểu biết. Không biết họ đã gửi sang Việt Nam những nhà “truyền giáo” thuộc loại nào và thuộc lớp tuổi nào, với bao nhiêu kiến thức về chính đạo Tin Lành của họ và nền văn hóa cùng các tôn giáo khác ở Việt Nam. Rất có thể họ chỉ nhắc lại như những con vẹt những điều họ được nhồi vào óc, hoặc chỉ đặt nặng vào một câu nhảm nhí trong Tân ước, John 3:16, ở trên: “Thiên Chúa quá thương yêu thế gian đến nỗi ban Con duy nhất của Ngài [nghĩa là Giê-su], để những ai tin vào Người sẽ không bị luận phạt, nhưng được sống đời đời.”. Có vẻ như những người này chỉ là hậu duệ của các lớp Tin Lành trước, cho nên đã bị mê hoặc nhồi sọ từ nhỏ, chứ Tin Lành không hấp dẫn mấy đối với giới trẻ ngày nay. Tỷ lệ Tin Lành ở Nam Hàn ngày nay, 18.1%, là do truyền thống gia đình của những thế hệ Tin Lành từ đầu thế kỷ 20 và do dân số gia tăng, chứ không phải là sự thành công của Tin Lành ở Nam Hàn trong những thập niên gần đây. Nhiều tài liệu nghiên cứu cho thấy rõ như vậy.