UBND huyện đảo Hoàng Sa, TP Đà Nẵng vừa có Thư cáo lỗi về việc hủy bỏ Lễ "Thắp nến tri ân" 74 binh sĩ quân đội Việt Nam Cộng hòa dự kiến tổ chức tại Công viên Biển Đông vào tối nay, 18/1/2014.
Việc hủy bỏ này là vô cùng cần thiết bởi buổi lễ đó, nếu diễn ra sẽ là một sự kiện vô cùng phản cảm, gây ngộ nhận cho dư luận.
Trận "Hải chiến Hoàng Sa" ngày 19/1/1974 đã lùi vào lịch sử được 40 năm. Hoàng Sa cũng đã rơi vào tay Trung Quốc chừng ấy năm. 74 người người lính đã bỏ mạng ngoài khơi 40 năm nay. Cũng chừng ấy năm, các nhà “sử gia” VNCH không ngừng tìm cách đổ lỗi cho người khác. Người thì đổ lỗi cho Hoa Kỳ đã bắt tay Trung Cộng và bỏ rơi VNCH; kẻ khác thì đổ lỗi cho Thủ tướng Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa Phạm Văn Đồng đã ký “công hàm bán nước”, dâng Hoàng Sa cho Trung Cộng; kẻ khác nữa thì cho rằng VNCH yếu về hỏa lực v.v… Họ dứt khoát không chịu thừa nhận một sự thật là Hoàng Sa bị mất chính là lỗi của những sĩ quan VNCH bất tài, hèn nhát, chưa đánh đã hoảng loạn, tháo chạy. Điều này không khác mấy so với việc tháo chạy khỏi Tây Nguyên; khỏi Huế, Đà Nẵng và cuối cùng là tháo chạy khỏi Sài Gòn. Điều này không khó lý giải bởi họ là những kẻ mang thân phận đánh thuê cho ngoại bang. Kẻ đầu lĩnh trong tập đoàn đánh thuê này là Nguyễn Văn Thiệu đã có một tuyên bố không thể rõ ràng hơn về thân phận đánh thuê của mình và đồng bọn: Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập!
Vậy mà những kẻ từng là lính đánh thuê kia, cứ mỗi dịp 19/1 là lại ra rả điệp khúc kêu gào Việt cộng bán đảo Hoàng Sa!
Thôi thì hãy để cho họ tự an ủi tuổi già.
Chia sẻ, cảm thông với thân nhân 74 người lính VNCH bỏ mạng trọng trận “Hải chiến Hoàng Sa" là điều cũng nên làm nhưng không thể vì thế mà tâng bốc cái “chiến công” của họ làm méo mó lịch sử như Đỗ Hùng trong bài báo "Quyết liệt vì Hoàng Sa" đăng trên Thanh niên. Đặc biệt, gần đây, ông tiến sĩ Trần Công Trục, nguyên Trưởng ban Biên giới của Chính phủ có loạt bài viết trên báo giáo dục gây phẫn nộ trên công luận. Tác giả là một nhà khoa học với hàm Tiến sỹ, từng giữ chức vụ vô cùng quan trọng là Trưởng ban Biên giới của Chính phủ nhưng rất tiếc là ông đã xuyên tạc lịch sử. Khi bị bạn đọc Linh Nguyễn phát hiện sự xuyên tạc đó, tác giả cùng Báo Giáo dục lại bào chữa rằng họ căn cứ theo “kho tư liệu của VNCH”!
của ông Đại tá Hà Văn Ngạc, nguyên Hải đội trưởng Hải đội III Tuần dương của Hải quân VNCH, người chỉ huy trận hải chiến tại quần đảo Hoàng Sa vào năm 1974. Có thể nói không ngần ngại rằng, tiến sĩ Trần Công Trục chỉ biên tập lại bài viết của đại tá Hà Văn Ngạc, mà không có kiểm định kĩ càng, dẫn đến sai lệch sự thật. Cách dùng từ trong bài viết của tiến sĩ Trục cũng không còn phù hợp với độc giả hiện nay. Rõ ràng, việc sử dụng nguồn sử liệu của chế độ cũ (VNCH) cần một cái nhìn khách quan và thấu đáo, để tránh xảy ra những sai sót hay ngộ nhận. Ngoài ra, bạn Linh Nguyễn đã chỉ ra hàng loạt chi tiết bịa đặt trong bài của Đại tá Hà Văn Ngạc. Việc tiến sĩ Trần Công Trục và báo điện tử Giáo dục Việt Nam đăng tải các tài liệu này là hành vi xuyên tạc lịch sử.
So với Tiến sỹ Trần Công Trục thì chắc chắn rằng, chúng tôi- thành viên Nhóm Biên tập Google.tienlang đều là lớp hậu sinh. Tuy nhiên, chúng tôi có thể khẳng định, cũng như chúng tôi, Tiến sỹ Trần Công Trục cũng không tham gia trận Hải chiến Hoàng Sa. Với sự hỗ trợ của internet, chúng tôi cũng có thể tiếp cận những tư liệu lịch sử do những sỹ quan VNCH cung cấp. Nhưng quan trọng là phải biết nhận xét, đánh giá: nguồn tư liệu nào khả tín hơn.
Nói về sự thật Hải chiến Hoàng Sa, theo chúng tôi, không ai có đủ tư cách hơn chính những sỹ quan VNCH thực sự có tham chiến tại đây. Đó là trung tá Lê Văn Thự và trung tá Vũ Hữu San- những người còn sống sót sau cuộc Hải chiến đáng xấu hổ này.
Lê Hương Lan