Tổng số lượt KHÁCH xem trang

THUỐC CHỐNG RỤNG HOA/BÔNG MAI, BÔNG GIẤY, SỨ THÁI LAN, ĐỖ QUYÊN (SUPER A..Z)


THUỐC CHỐNG RỤNG HOA/BÔNG MAI, BÔNG GIẤY, SỨ THÁI LAN, ĐỖ QUYÊN (SUPER A..Z)

Thuốc chống rụng bông mai của chúng tôi đã có mặt ở thị trường Tây Nam bộ từ những năm '90 của thế kỷ trước và đến năm đầu tiên của thiên niên kỷ nầy Bộ Nông Nghiệp & PTNT với quyết định QĐ 6523/QĐ-BNN-KHCN ngày 19/12/2001 đã “CÔNG NHẬN SẢN PHẨM NẦY LÀ MỘT BIỆN PHÁP KỸ THUẬT MỚI ĐƯỢC PHÉP SẢN XUẤT, KINH DOANH VÀ XUẤT KHẨU THEO QUY ĐỊNH HIỆN HÀNH” và tiếp theo đó đã đưa sản phẩm nầy vào”DANH MỤC PHÂN BÓN ĐƯỢC PHÉP SẢN XUẤT, KINH DOANH VÀ SỬ DỤNG Ở VIỆT NAM ” liên tục cho đến ngày nayNhư vậy cho đến thời điểm nầy, chỉ có Thuốc chống rụngbông mai Super A-Z của DNTN THẢO TRÂM là được Bộ NN&PTNT côngnhận đạt hiệu quả kỹ thuật cao và tính pháp lý của sản phẩm thuốc chống rụng bông mai là một sản phẩm độc đáo của DNTN THẢO TRÂM được bà con xa gần trong cả nước biết đến hơn 20 năm qua nhất là khu vực Nam bộ, nơi mà thị trường sản xuất và tiêu thụ hoa mai mạnh nhất trong cả nước.Thuốc đã qua thử thách hằng chục năm rồi

xem chi tiết>>>


Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

HÃY ĐỐI XỬ TỐT VỚI NHÂN DÂN TQ, CHÚNG TA SẼ ĐƯỢC ỦNG HỘ


NGUYỄN QUANG VINH: HÃY ĐỐI XỬ TỐT VỚI NHÂN DÂN TQ, CHÚNG TA SẼ ĐƯỢC ỦNG HỘ
Chiềng Chạ
Không thích anh em nhà Vinh lắm (Nguyễn Quang Vinh - Cu Vinh Khoai Lang), nhất là Nhà văn Nguyễn Quang Lập nhưng từ sau sự kiện Trung Quốc hạ đặt dàn khoan HD981 trên Biển Đông và liên tiếp có các hành động gây hấn tôi đã phải nhìn lại. Có thể nói, cả trên Blog, Facebook, nhà văn Nguyễn Quang Vinh đã có những hoạt động kìm giữ những cái đầu nóng từ những người dân, nhất là những người công nhân tại các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài. Vinh đã chỉ cho những người biết ông, quen ông biết nên làm gì trong những thời khắc hiện tại. Cảm ơn Vinh đã không đồng lõa cùng với những Phạm Chí Dũng, Nguyễn Lân Thắng......
Xin giới thiệu một bài viết của Vinh.


Vào lúc 17h ngày 11.5, khi vào quán cà phê Phú Sơn thị trấn Kỳ Anh, Hà Tĩnh ngay dưới chân Đèo Ngang, uống nước, anh Đào Hữu Ý phát hiện một chiếc túi màu nâu bị rơi trước cửa quán. Mở túi xách, anh Ý “phát hoảng” khi thấy trong túi có 100 triệu đồng và 50 ngàn nhân dân tệ Trung Quốc.
Anh ngồi tại quán đợi người đánh rơi túi xách quay trở lại tìm để trả nhưng mãi không thấy. Anh tiếp tục dò hỏi những người xung quanh thì được một nhân viên của quán cà phê cho biết vừa rồi có một anh thanh niên từ quán cà phê đi ra, người này đi trên một chiếc xe ô tô màu đen. Lần theo những thông tin người nhân viên này cung cấp, anh liền vội phóng xe đi tìm khắp thị trấn Kỳ Anh chiếc ô tô màu đen để từ đó có thể tìm ra người thanh niên kia.
Sau hơn 2 giờ tìm chủ nhân chiếc túi không thấy, anh Ý liền quay lại quán ngồi đúng chỗ cũ, tiếp tục chờ đợi. Lúc này, anh phát hiện một thanh niên có vẻ đang cố tìm cái gì bên trong quán. Sau khi hỏi chuyện và biết người thanh niên này đang đi tìm cái túi xách vừa bị rơi, anh Ý đã mang túi bên trong có hơn 200 triệu đồng trả lại cho người thanh niên này.




Anh Đào Hữu Ý (bên trái) người nhặt được chiếc túi bên trong có 200 triệu và anh Jiang Qin Lin
Anh Ý cho biết chiếc túi xách là của một người Trung Quốc tên là Jiang Qin Lin; đang làm tại dự án Fomosar Cảng Vũng Áng.
Anh Đào Hữu Ý chia sẻ: “Cái gì không phải của mình thì mình đừng có tham. Khi họ bị mất một khối tài sản lớn như vậy chắc chắn họ sẽ rất đau khổ. Cho nên khi tìm được chủ nhận của chiếc túi xách để trả lại tôi rất vui. Khi biết là người Trung Quốc tôi lại càng vui hơn và càng muốn trả lại cho họ. Mình là người Việt Nam phải làm sao cho bạn bè thế giới hiểu hơn về con người Việt Nam mình”.
Tôi hy vọng câu chuyện có thật này sẽ được cộng đồng mạng chia sẻ để một công dân bình thường của mảnh đất Hà Tĩnh còn nhiều nghèo đói này ở Việt Nam gửi một thông điệp rất rõ ràng đến nhân dân Trung Quốc: Cái gì không phải của mình thì mình đừng có tham.

Và kèm theo đó cũng gửi thông điệp cho những người quá khích vừa qua ở Bình Dương phải biết phân biệt giữa nhà cầm quyền Trung Quốc tham lam xâm chiếm những vùng đất, vùng biển không phải của họ với những người dân lương thiện Trung Quốc đến đất nước ta sinh sống, làm ăn./.

Mõ Làng